Có đứa em nó hỏi mình: Anh ơi, làm sao để mình nói cho hay, diễn đạt cho tốt. Tại vì em thấy các sếp lớn ai cũng nói rất hay, nên em nghĩ rằng: muốn làm "lãnh đạo", thì phải nói hay nói tốt.
Câu hỏi của nó hay, nên mình cố gắng viết lại vắn tắt những gì mình hiểu về diễn đạt và những cấp độ của nó.
Cấp độ 1 - diễn đạt cho chính mình hiểu. Mình không hiểu, thì mình nói ai nghe, ai tin. Cho nên cần trau dồi kiến thức, vốn sống, kinh nghiệm để khi muốn nói về chủ đề gì là mình hình dung ngay được vấn đề đó chính xác là gì, những trải nghiệm của mình xung quanh nó.
Cấp độ 2 - diễn đạt cho người khác hiểu. Để làm cho người khác hiểu, mình phải học cách nói, mình phải có tư duy logic để phân rã vấn đề làm cho một vấn đề phức tạp trở thành những thứ nhỏ hơn, dễ trình bày hơn. Mình phải vận dụng được những thế mạnh của ngôn ngữ, ẩn dụ để làm cho vấn đề từ phức tạp thành thứ con nít cũng hiểu được. Đây chính là lý do tại sao mình rất ủng hộ quan điểm: phải sử dụng thật tốt ngôn ngữ mẹ đẻ. Mình diễn đạt một vấn đề bằng chính ngôn ngữ mẹ đẻ còn trầy trật, lủng cà lủng củng, ý trước ý sau đá nhau xoành xoạch thì mình nói ngôn ngữ khác cũng tạch mà thôi.
Cấp độ 3 - diễn đạt cho người khác thấu cảm, rung động và hứng thú: để nói cho người khác thấu cảm, thì chính mình phải là người truyền đạt được cảm xúc. Không phải ai bẩm sinh cũng có khả năng này. Tuy nhiên, không điều gì là không thể. Chỉ cần luyện tập, quan sát. Mình càng viết nhiều, nói nhiều, tập diễn đạt nhiều thì tự động mình hiểu được cách truyền tải cảm xúc. Mỗi người sẽ có cách truyền tải khác nhau tùy thuộc vào cá tính, bản sắc của chính họ. Với bản thân mình thì mình coi trọng sự chân thành vì đó là thứ mà mình tin rằng sẽ đem lại sự thấu cảm lớn nhất với những người mình muốn truyền tải.
Cấp độ 4 - diễn đạt để người khác hành động. Đây là cấp độ cuối cùng. Để nói cho người khác hành động thì giang hồ có nhiều cách cả chính đạo và tà đạo. Ai từng tham gia hoặc nghiên cứu về đa cấp sẽ hiểu ý mình muốn nói. Tuy nhiên, những nhà lãnh đạo lỗi lạc họ làm cho người khác hành động được là nhờ:
- Sức ảnh hưởng và lan tỏa niềm tin.
- Tự bản thân họ chính là một tấm gương cho người khác làm theo.
Mình không cần phải là một nhà lãnh đạo lỗi lạc để làm người khác làm theo mình. Mình chỉ cần chân thành, lan tỏa được giá trị. Hoặc đơn giản nhất là sống tốt hơn một chút mỗi ngày thì cũng đã tốt rồi. Đơn giản là vì: mình không lãnh đạo được chính mình thì làm cách nào tác động tới mọi người.
Thân!